Panatnikhom is about 200km East of Vietnamese refugees border camps. It was established in July 1980 as a processing center for the refugees: Vietnamese, Cambodian, and Laotian. The refugees were transferred from other refugee camps in Thailand for third country resettlement process. Vietnamese Land Refugees (VNLR) were also transported here for processing. Most lived here for about 1 month, longer if they needed medical treatment or depended on the resettlement countries, before flying out to final destination.
As it was, Panatnikhom existed only in our dream for many years we languished along the border. We thought about it more than about anywhere else. It had become part of our journey, albeit very short time.

The photos in this blog are courtesy of several people, with the timeline noted below. We sincerely thank you all of you for sharing these priceless photos

Trinh Huy Chuong, a fellow refugee who was lucky enough to have a small camera to capture the most memorable memory in the short time he was there, from December 1987 to June 1988.

John Launder, a volunteer from Australia who was assisting refugees at Panatnikhom in 1984.

Saturday, December 29, 2012

Sân Bay Dừng Chân Amsterdam June 9, 1988

chuyến bay ghé lại Amsterdam trước khi bay qua Đại Tây Dương về Canada

Chờ đợi tại Amsterdam
Trên chuyến bay từ Amsterdam tới Canada
Chương đuợc IOM nhờ giúp đòan tị nạn 14 nguời 

2 comments:

  1. Trong chuyến bay nhiều kỷ niệm này, Chương đã được IOM-ICM nhờ làm trưởng đoàn cho 1 nhóm 16 người , trong đó 9 người cùng về Montreal, Québec, Canada với Chương và 7 người đi Âu châu, chúng tôi đã chia tay ở Amsterdam, Holland sau bữa ăn trưa ngắn ngủi và bồi hồi...có 1 kỷ niệm rất vui...lúc đó IOM-ICM trao cho mỗi người tị nạn 2 coupons để ăn trưa và chiều trong lúc quá cảnh ở Amsterdam Schiphol Aiport, mỗi coupon trị giá khỏang 20US dollars, mình trao cho mỗi người 2 coupons để tự mỗi người tùy nghi sử dụng theo sở thích của mình...còn riêng Chương thì sau khi tính kỹ càng, quyết định mua 1 lon nước ngọt, 1 phần bánh Sandwich, 1 cái bánh ngọt nhỏ...sẽ được thối lại bằng hiện kim khỏang 5,50US , với món tiền nhỏ này, Chương sẽ mua được 1 cái post card và 1 con tem international để gởi cho bè bạn còn ở trại...thế là mình mua trước, đứng sắp hàng để trả tiền...nhìn lại sau lưng mình nguyên 1 nhóm chừng 10 người , cũng mua tương tự như mình...??//>>... hỏi ra sau này, thì họ cho biết sợ mua những món khác thì phải trả thêm lấy tiền đâu mà trả...cho nên cứ mua theo vị trưởng đòan cho chắc ăn...??? Sau này gặp lại mấy vị này ...kể chuyện này lại ai cũng cười lăn....còn nữa...lúc máy bay sắp sữa đáp xuống phi trường Mirabel ở ngọai ô Montreal, do đó nhìn trên máy bay xuống chỉ thấy cây cao xanh thẳng tắp trải dài hàng chục cây số....có người la lên ...là Tăng Khanh đó..."thôi rồi họ cho mình đi KINH TẾ MỚI rồi....thật là cơn ác mộng bị lùa đi những vùng Kinh tệ́ mới của nhà nước CSVN vẫn còn bị ám ảnh cho những người tị nạn...dù họ chỉ còn dăm ba phút là đặt chân đến 1 xứ Tự do rồi....chỉ có những người tị nạn như chúng tôi mới hiểu được những xúc cãm như vậy...

    ReplyDelete
  2. Xin giúp đỡ cho mình biêt tên của bà xao ủy liên hợp quốc được không

    ReplyDelete